Chào mừng bạn đến với ĐIỀU DƯỠNG VIỆT NAM. Chúng tôi hy vọng sẽ cung cấp cho bạn những tin tức, kiến thức, kỹ năng liên quan đến ngành nghề Điều Dưỡng.

Chào mừng bạn đến với http://nursingvn.tk/ ^_^ Have a nice day ^_^

Tăng huyết áp - Nhận biết, điều trị và phòng ngừa

Huyết áp (HA) là áp lực của dòng máu tác động lên thành động mạch (áp lực này được gọi là huyết áp động mạch).Khi tim co bóp, máu sẽ được tống ra ngoài và ép vào thành động mạch làm thành mạch căng ra.

Nâng cao vai trò, trách nhiệm của người điều dưỡng trong điều trị và chăm sóc người bệnh

SKĐS - Công tác điều dưỡng là một trong những công tác quan trọng của bệnh viện. Việc kết hợp giữa điều trị với chăm sóc, nuôi dưỡng phục hồi sức khỏe cho bệnh nhân là điều hết sức cần thiết nhằm nâng cao chất lượng điều trị toàn diện.

Vì sao cử nhân, thạc sỹ ở nhóm thất nghiệp cao nhất?

Theo Tổng cục Thống kê, trong khi số lượng người thất nghiệp nói chung đang có xu hướng giảm thì số lao động có trình độ cao đẳng, đại học trở lên không có việc làm lại có xu hướng tăng và trở thành nhóm có tỷ lệ thất nghiệp cao nhất.

Từ ngày 1/1/2016: Không còn giới hạn nơi khám chữa bệnh bảo hiểm y tế

Từ ngày 1/1/2016 tới đây sẽ chính thức áp dụng mở thông tuyến khám chữa bệnh (KCB) bảo hiểm y tế (BHYT) giữa tuyến xã và tuyến huyện trên cùng địa bàn tỉnh.

Yêu phải trai Y

"Bạn anh hầu hết con trai/ Đề tài bàn luận... mang thai - chu kỳ/ Bọn anh thích chí cười khì/ Tụi em nóng mặt - trai gì... vô duyên/"

Tuesday, January 26, 2016

Miền Bắc rét đậm, Sài Gòn se lạnh trong nhiều ngày tới

Từ ngày 28/1, do không khí lạnh suy yếu nên nhiệt độ khu vực miền Bắc và Bắc Trung Bộ sẽ tăng lên khoảng 3 độ C, các tỉnh miền Đông Nam Bộ thời tiết se lạnh đến 29/1.

Theo Trung tâm dự báo thời tiết khí tượng thủy văn Trung ương, do ảnh hưởng của không khí lạnh với cường độ còn mạnh, kết hợp với rãnh gió Tây trên cao nên các tỉnh phía Bắc ngày 27/1 vẫn còn rét đậm, rét hại, vùng núi cao có thể xuất hiện băng giá và mưa tuyết.

Phía Tây Bắc Bộ nhiệt độ thấp nhất 5 - 8 độ C, có nơi dưới 0 độ; phía Tây Bắc Bộ, 6 - 9 độ C. Từ Thanh Hóa đến Thừa Thiên - Huế nhiệt độ thấp nhất 7 - 10 độ C. Đến 28/1, do không khí lạnh suy yếu, nhiệt độ tại các khu vực này sẽ tăng khoảng 3 độ, mưa nhỏ, trời rét, có nơi rét đậm.

Người dân Sài Gòn mặc áo ấm ra đường ngày 25/1. Ảnh: Hải An.


Các địa phương từ Đà Nẵng đến Bình Thuận ngày 27/1 có mưa rào, phía Bắc trời lạnh với nhiệt độ thấp nhất 16 độ C. Tây Nguyên nhiệt độ thấp nhất 14 - 17 độ C.

Còn khu vực Đông Nam Bộ đêm nay và rạng sáng mai nhiệt độ tiếp tục giảm xuống 22 độ C, một số khu vực miền núi có thể dưới 19 độ C. Riêng TP HCM dự báo là 21 độ C.

Tây Nam Bộ ít chịu ảnh hưởng của không khí lạnh nên mức nhiệt dao động từ 25 - 34 độ C. Hình thái thời tiết này ở Nam Bộ sẽ kéo dài đến hết thứ 6 (29/1).
Nguồn Zing.vn

Saturday, January 16, 2016

Yêu phải trai Y

Em học Quốc tế kinh doanh
Đa khoa y dược ngành anh chuyên về.
Gặp nhau ở quán cà phê.
Em ngồi bàn một, anh kề bàn hai

Bạn anh hầu hết con trai
Đề tài bàn luận... mang thai - chu kỳ
Bọn anh thích chí cười khì
Tụi em nóng mặt - trai gì... vô duyên

Đã thế cứ nói luyên thuyên.
Ngày nào rụng trứng, cộng lên - trừ về.
Người gì "trơ trẽn" thấy ghê
Chuyện tế nhị - uống cà phê cũng bàn.

Sơ vin áo trắng đàng hoàng
Một hồi mới biết... ngỡ ngàng trai Y
Anh ngồi nói chuyện... bài thi
Bọn em đỏ má... sao kì vậy ghê

Sau này đưa đón em về
Anh cũng hay chọc em quê vô cùng.
Lâu dần quên hết ngại ngùng
Anh giảng buồng trứng, tử cung - em cười.

Diệu kỳ cơ thể con người
Là tim, là thận điểm mười "isô"
Chung nhau mạch điện tâm đồ.
Lúc chính trực, lúc ngây ngô dịu dàng.

Sáu năm y học lâm sàng.
Anh luôn trìu mến, nhẹ nhàng bên em.
Tình yêu ta mãi vững bền
Như con dấu đỏ in trên giấy tờ

Tác giả: Moon Trần

Tuesday, January 12, 2016

ĐI VỀ ĐÂU CÁC THẦY THUỐC ƠI!


Khi nền y tế còn vận hành theo ý chí chủ quan và phương pháp hô hào động viên, thầy thuốc chưa tìm được sự dung hòa giữa quyền lợi, lương tâm nghề nghiệp, yêu cầu của xã hội thì ngành y còn chìm trong khủng hoảng khó khăn.
Từ xưa đến nay, trong xã hội, hình tượng người thầy thuốc luôn là hình ảnh mẫu mực về lòng nhân đạo. Thế mà trong những năm qua, hình ảnh nghề này đã trở nên méo mó với hàng loạt vụ tai tiếng động trời. Vậy nguồn cơn cơ sự ở đâu?


Kể từ trước Cách mạng Tháng 8, các bác sĩ thường được gọi là “Quan đốc tờ”. Trong con mắt của các cô tiểu thư khuê các, đức lang quân trong mộng không phải là doanh nhân, ca sĩ mà phải là đốc tờ, tri huyện, để các cô một bước lên bà, vừa giàu sang vừa danh giá. Với mức lương cao ngất ngưởng, người thầy thuốc làm bệnh viện về chỉ việc đi từ thiện thì để trở thành người mẫu mực, nhân đạo cũng đâu phải việc làm quá khó.

Sang thời bao cấp, toàn dân đều hết lòng cho tiền tuyến, mọi người cùng chia sẻ khó khăn vất vả như nhau. Những người làm lao động chân tay mau đói thì ăn gạo sổ 15, 17kg mỗi tháng, các tri thức lao động trí óc ít tiêu tốn calo hơn thì ăn 13kg mỗi tháng. Các chế độ vật chất khác cũng khá tương đồng nên sự ghi nhận tài năng, đóng góp cho xã hội nhiều hay ít chỉ còn nhờ vào các danh hiệu tinh thần và sự tôn vinh của xã hội.

Thầy thuốc cùng với thầy giáo giai đoạn này cũng được ưu đãi rất nhiều. Thời đó bác sĩ Ngoại khoa, Truyền nhiễm được ăn 15-17kg gạo một tháng tương đương công nhân lao động độc hại. Cấp Vụ trưởng, Cục trưởng các ngành được hưởng 2,5kg đường trắng, 2 hộp sữa mỗi tháng nhưng bác sĩ sau mỗi ca mổ đã được bồi dưỡng tới 200g đường hoặc ½ hộp sữa.

Hơn thế nữa còn được tưởng thưởng tinh thần bằng danh hiệu “Nghề cao quý trong những nghề cao quý”. Bởi lẽ được ưu đãi hơn trong xã hội nên như vậy cũng đã khá đủ để họ hài lòng mà dốc lòng hết sức cho nghề nghiệp. Thế nên thời đó, dù đói kém vất vả vẫn có biết bao giáo sư bác sĩ tài năng mẫu mực, không chỉ vang danh trong nước và cả khắp năm châu bốn bể, mà còn để lại những tấm gương in dấu trong lòng bao thế hệ người dân.

Sang giai đoạn đầu của thời kỳ phát triển kinh tế thị trường, hầu hết các ngành liên quan đến sản xuất, thương mại được tự do phát triển. Cả xã hội nhộn nhạo chạy theo giá trị vật chất. Những giá trị nhân bản xưa nay lần hồi bị đảo lộn.

Người ta đánh giá nhau là người danh giá, thành công là phải kiếm được nhiều, rất nhiều tiền bất biết rằng đồng tiền ấy do tài năng, chất xám hay do thủ đoạn mưu hèn kế bẩn mà ra. Các thầy thuốc, thầy giáo ngơ ngác trong vòng xoáy tuyệt vọng đó bởi lẽ họ chỉ được thu viện phí, học phí và nhận đồng lương nhà nước nhưng lại phải sống, nuôi vợ con trong nghèo khó.

Một thời gian dài giai đoạn những năm 80-90 thế kỷ trước, trong khi những nghề như xây dựng, giao thông, kinh tế, thương mại lên hương thì nghề y, nghề giáo tụt dốc thê thảm. Có những giai đoạn có tới hàng vạn bác sĩ mới ra trường không có việc làm, đi làm không lương tại các bệnh viện hoặc làm trình dược viên các hãng thuốc.

Ngay cả nhiều bác sĩ y tá đã làm việc lâu năm ở nhiều tỉnh phía nam cũng bỏ nghề về chăn lợn, nuôi cá, chạy xe ôm hay làm cò, làm cửu vạn. Còn lại những ai còn gắn bó với nghề thì cũng hành nghề trong nỗi chán ngán trăn trở.

Tiếc rằng các thầy thuốc không phải là những kẻ ngu để cam chịu mãi mãi. Chẳng gì khi thi đỗ vào trường họ cũng đã từng là những người xuất sắc. Thậm chí để thi đỗ Đại học Y, có những khóa đòi hỏi phải là xuất sắc của xuất sắc, thế nên họ có thừa đủ thông minh để xoay sở, "tìm ra" kẽ hở đường đi cho mình.

Họ đã biết rằng khi xã hội lấy đồng tiền làm thước đo phẩm giá thì để nuôi sống vợ con, để thoát nghèo thì không thể bám lấy cái vinh quang “Nghề cao quý của những nghề cao quý” hay “Lương y như từ mẫu” được, mà phải kiếm tiền cho tương xứng các ngành nghề, các công việc khác.

Thôi thì đủ cách kiếm tiền: Làm thêm phòng mạch tư, nhận phong bì, ăn tiền trích % kê đơn thuốc, kê xét nghiệm… Nhưng dù vật lộn, nhầy nhụa và đôi khi bị người dân coi rẻ đến như vậy để kiếm tiền, thì những cách đó cũng không phải con đường căn cốt để thầy thuốc làm giàu.

Và công bằng mà nói thì đây vẫn là ngành nghèo trong xã hội. Bởi lẽ chẳng bao giờ ông trưởng khoa, ông giám đốc bệnh viện nào có thể giàu hơn ông trưởng phòng, hay giám đốc doanh nghiệp, giám đốc ngân hàng cùng cấp.

Người ta thường đồn đại có bác sĩ nào đó có thể kiếm một vài trăm triệu mỗi tháng, nhưng thực tế đa số thầy thuốc cũng chỉ đủ sống tùng tiệm. Cũng giống như việc có hàng ngàn hộ nông dân có thể có thu nhập hàng tỷ mỗi năm nhưng không thể nói làm nông dân là nghề giàu có ở Việt Nam.

Thật lạ là xã hội đã bước sang kinh tế thị trường gần 30 năm nhưng tư duy của người dân đối với việc chữa bệnh thì vẫn mang nặng tư tưởng bao cấp. Người ta có thể bỏ ra vài triệu, thậm chí vài chục triệu để mua một cái điện thoại đời mới hợp thời trang nhưng lại xót xa khi bỏ ra dăm trăm ngàn mua thuốc cho đứa con yêu bị viêm phổi.

Khi lái xe gây tai nạn, người ta có thể vui vẻ bỏ ra vài chục triệu để sửa những vết móp méo, xây xát ở vỏ xe nhưng lại thấy rất đắt đỏ khi chi vài triệu để bó bột cái cẳng chân gãy của chính mình.

Giá viện phí nhà nước quy định là giá tối thiểu để duy trì hoạt động của bệnh viện nhưng người bệnh lại yêu cầu được chữa bệnh chăm sóc tốt tối đa. Vì thế khi nhập viện người bệnh nộp viện phí theo giá nhà nước quy định nhưng không may tai biến điều trị xảy ra thì nhiều người đòi đền bù thiệt hại theo giá thị trường. Đã có những vụ người bệnh tử vong đòi bắt đền bệnh viện đến bạc tỷ.

Chẳng có mối quan hệ nào kỳ lạ như mối quan hệ Thầy thuốc – Bệnh nhân ở Việt Nam: Bệnh nhân chi trả theo mức nhà nước quy định tối thiểu nhưng kỳ vọng vào bệnh viện, coi việc điều trị tốt, phục vụ tốt là trách nhiệm đương nhiên của thầy thuốc.

Khi không được đáp ứng đúng kỳ vọng thì bất bình với thầy thuốc gây ra những vụ xúc phạm, hành hung thầy thuốc.

Ngược lại thầy thuốc nhận thu nhập tối thiểu trong khi bị yêu cầu phục vụ tối đa nên bất mãn với bệnh nhân và xuất hiện tâm lý ban ơn, một số tận dụng mọi cơ hội để đòi lại phần thu nhập mà họ cho rằng có nó thì mới tương xứng với chất xám, công sức của họ bỏ ra, tiền công điều trị thấp thì bù đắp bằng tiền trích kê đơn, kê xét nghiệm, tiền phong bì, ...

Hai phía lẽ ra phải đứng cùng chung chiến tuyến để đấu tranh chống kẻ thù chung là bệnh tật thì nay lại là hai kẻ thù nghịch đối đầu với nhau, trách gì những va chạm giữa thầy thuốc và bệnh nhân không xảy ra như cơm bữa hàng ngày. Nhà nước đứng giữa điều hòa mối quan hệ này thì còn tư duy duy ý chí: Coi rằng mức lương của nhà nước quy định là đủ ưu đãi cho nhân viên y tế, nên đòi hỏi họ đã nhận lương là phải phục vụ hết lòng.

Đầu tư cho y tế ở nước ta thuộc hàng rất thấp trên thế giới nhưng nhiều người lại kỳ vọng có nền y tế ngang tầm khu vực và có một số mũi nhọn ngang tầm các nước G7, G10. Vì không có động lực kinh tế đáng kể nào để khích lệ nhân viên y tế nên lâu nay chúng ta vẫn dùng phương pháp động viên cổ điển: Các danh hiệu khen thưởng, các cuộc vận động kiểu như “nói không với phong bì”.

Đành rằng các cuộc vận động thi đua có thể đem lại sức mạnh to lớn trong từng giai đoạn, nhưng nó không thể đem lại kết quả lâu dài. Các chiến sĩ Điện Biên khi xưa có thể “ăn cháo kéo pháo qua đèo” trong một chiến dịch, nhưng chẳng ai có thể “ăn cháo kéo pháo cả đời” được.

Rõ ràng cần phải có tư duy sáng sủa hơn nữa về vấn đề y tế, đánh giá giá trị lao động y tế theo đúng với quy luật thị trường, để cho người dân chi trả đúng giá và nhận về dịch vụ y tế tương xứng với đồng tiền mình bỏ ra, ngược lại, thầy thuốc nhận tiền công tương xứng thì sẽ coi người bệnh là khách hàng thực sự đem lại thu nhập, cuộc sống cho mình.

Người bệnh có quyền lựa chọn hoặc từ chối thầy thuốc, cơ sở điều trị cho mình, ngược lại thầy thuốc cũng có quyền lựa chọn hoặc từ chối bệnh nhân nếu họ cảm thấy không phù hợp. Việc khám chữa bệnh thực sự là giao dịch dân sự trên cơ sở đôi bên bình đẳng và tự nguyện và giải quyết các mâu thuẫn xảy ra theo luật.

Việc đảm bảo sức khỏe cho những đối tượng nghèo, yếu thế sẽ chỉ do một số ít bệnh viện từ thiện đảm nhiệm và phải do nhà nước chi trả hoàn toàn với chất lượng chăm sóc và điều trị tương xứng với số tiền nhà nước chi ra.

Chừng nào chúng ta chưa dứt bỏ tham vọng về nền y tế vừa rẻ vừa tốt, chưa giải quyết được mâu thuẫn về quyền lợi giữa thầy thuốc và bệnh nhân, còn vận hành nền y tế bằng ý chí chủ quan và phương pháp hô hào động viên thì các thầy thuốc còn hoang mang chưa tìm được đường đi dung hòa giữa quyền lợi, lương tâm nghề nghiệp, yêu cầu của xã hội và sự công bằng với những người cùng trình độ ở các ngành nghề khác. Và khi đó ngành y còn chìm trong những khủng hoảng khó khăn./.

Bs. Nguyễn Trung Cấp
(BV Bệnh Nhiệt đới Trung ương)

Monday, January 11, 2016

Kỹ thuật Garo cầm máu



Garo là phương pháp cầm máu tạm thời bằng dây cao su hoặc dây vải xoắn chặt vào đoạn chi, để làm ngừng sự lưu thông máu từ phía trên xuống phía dưới của chi. Nếu thực hiện garo không đúng cách có thể làm cả đoạn chi bị hoại tử, phải cắt bỏ.

Khi xoắn chặt một dây garo vào chi, các mạch máu lớn, nhỏ và các cơ đều bị đè ép. Một garo thực hiện đúng yêu cầu kỹ thuật sẽ cắt đứt hoàn toàn sự lưu thông của máu từ trên xuống dưới và ngược lại. Một garo không thể để lâu quá 1 đến 2 giờ vì đoạn chi này sẽ bị hoại tử hoàn toàn nếu bị thiếu máu nuôi quá 60-90 phút, người làm cấp cứu cần ý thức được việc này.

Chỉ định đặt garo:

- Vết thương bị cụt chi tự nhiên, hoặc chi thể bị đứt gần lìa.

- Chi bị giập nát quá nhiều biết chắc không thể bảo tồn được.

- Vết thương tổn thương mạch máu đã áp dụng những biện pháp cầm máu tạm thời trên mà không có kết quả.

- Vết thương chảy máu ồ ạt ở chi trong chiến đấu ác liệt; khẩn trương mà quân y cần phải xử trí nhanh chóng khi không có điều kiện làm băng chèn.

- Vết thương mà người bị thương và đồng đội không biết cách băng chèn, bắt buộc phải đặt garô.

- Buộc garo khi nơi xảy ra tai nạn ở gần trung tâm phẫu thuật.

- Buộc garo tạm thời trong một thời gian ngắn để mổ xử trí vết thương.

- Buộc garô khi bị rắn độc cắn.

Nguyên tắc đặt garo:

Garô phải đặt sát ngay phía trên vết thương và để lộ ra ngoài. Tuyệt đối không để ống quần, tay áo hay vật gì khác che lấp ga-rô, làm cho người vận chuyển và tuyến sau khó thấy, có thể bỏ qua không xử lý ưu tiên.

Người bị đặt garo phải được nhanh chóng chuyển về tuyến sau. Trên đường vận chuyển, cứ 1 giờ phải nới ga-rô một lần và không để ga-rô lâu quá 3-4 giờ. Việc nới garo phải rất từ từ, vừa nới vừa theo dõi sắc mặt của bệnh nhân, tình hình chảy máu ở vết thương, mạch và sắc đoạn chi phía dưới. Khi nới garo được khoảng 4-5 phút hoặc thấy bệnh nhân biến sắc, máu chảy nhiều thì phải thít chặt garo lại ngay. Khi đặt lại ga-rô, không được buộc chỗ cũ mà lên hoặc xuống một ít.

Phải chấp hành triệt để những quy định về ga-rô: Ghi rõ ngày giờ ga-rô, giờ nới ga-rô lần một, giờ nới ga-rô lần hai, họ tên bệnh nhân. Cần có ký hiệu bằng dải vải đỏ cài vào túi áo trên bên trái (đó là ký hiệu cho những bệnh nhân cần chuyển nhanh và xử trí khẩn cấp).

Cách đặt garo:

- Ấn động mạch ở phía trên vết thương để tạm thời cầm máu.

- Lót vải hoặc gạc ở chỗ định đặt garô hoặc dùng ngay ống quần, ống tay áo để lót.

- Đặt garô và xoắn dần (nếu là dây vải), bỏ tay ấn động mạch rồi vừa xoắn vừa theo dõi mạch ở dưới hoặc theo dõi máu chảy ở vết thương. Nếu mạch ngừng đập hoặc máu ngừng chảy là được. Khi đã xoắn vừa đủ chặt thì cố định que xoắn. Nếu là dây cao su thì chỉ cần cuốn nhiều vòng tương đối chặt rồi buộc cố định.

- Băng ép vết thương và làm các thủ tục hành chính cần thiết.

Cách nới garô:

Nới garo là để cho máu xuống nuôi dưỡng đoạn chi ở dưới garo.

- Những trường hợp không nới garo:

+ Khi chi đã bị hoại tử, khi để garô đã quá lâu (quá 4 giờ).
+ Khi chi đã bị cụt tự nhiên.
+ Khi đoạn chi dưới garo có dấu hiệu hoại tử, hoại thư.
+ Khi bị rắn độc cắn.

- Các trường hợp khác phải thực hiện nới garô 30 phút một lần.
Thứ tự nới garo: 
+ Người phụ ấn động mạch ở phía trên garo
+ Người chính nới dây garo, rất từ từ, vừa nới vừa theo dõi sắc mặt thương binh, tình hình máu chảy ở vết thương, mạch và màu sắc đoạn chi ở dưới garo.
+ Để garô nới khoảng từ 4 - 5 phút.
Trong khi nới nếu: 
Thấy máu chảy mạnh ở vết thương thì phải ấn lại động mạch cho tốt (ở phía gốc chi).
Nếu thấy sắc mặt thương binh thay đổi đột ngột tím tái hoặc nhợt nhạt phải đặt garo lại ngay.
Chú ý: Khi đặt lại dây garo, không đặt ở chỗ cũ mà nhích lên hoặc nhích xuống một ít để khỏi gây lằn da thịt và thiếu máu kéo dài ở chỗ đặt garo.
Nếu nới garô mà quan sát thấy không chảy máu ở vết thương nữa thì không cần thắt lại garô nữa nhưng vẫn để dây garô tại chỗ và sẵn sàng buộc lại nếu chảy máu lại.

Cách tháo garo:

Tháo garo để thay thế bằng một biện pháp cầm máu khác. Tiến hành như sau:
- Dự phòng sốc do tháo garô cho thương binh:

+ Phong bế gốc chi: novocain 0,25% ´ 50 - 100 - 150ml tùy theo vị trí.
+ Tiêm cafein 0,25 ´ 1 ống vào bắp thịt.
+ Truyền tĩnh mạch huyết thanh ngọt và sinh tố B1, C nếu có điều kiện.

- Một người ấn động mạch, một người tháo garô từ từ, nhẹ nhàng.
- Thay garô bằng một biện pháp cầm máu khác như băng ép, băng chèn, kẹp hoặc thắt động mạch... nếu còn thấy chảy máu nhiều.

Khi tháo garo phải theo dõi máu chảy tại vết thương, mạch, nhiệt độ, huyết áp, sắc mặt người bị thương. Nếu thấy có hiện tượng sốc nhiễm độc do tháo garo thì phải nhanh chóng đặt lại garo ngay và tiến hành chống sốc tích cực.

Video kỹ thuật garo cầm máu

Học phí đối với giáo dục đại học, giáo dục nghề nghiệp

Học phí đối với giáo dục đại học, giáo dục nghề nghiệp
1. Mức trần học phí đối với các chương trình đào tạo đại trà trình độ đại học tại các cơ sở giáo dục công lập tự bảo đảm kinh phí chi thường xuyên và chi đầu tư áp dụng theo các khối ngành, chuyên ngành đào tạo từ năm học 2015 - 2016 đến năm học 2020 - 2021 (kể cả các cơ sở giáo dục đại học được Thủ tướng Chính phủ phê duyệt Đề án thực hiện thí điểm đổi mới cơ chế hoạt động) như sau:
Đơn vị: 1.000 đồng/tháng/sinh viên
Khối ngành, chuyên ngành đào tạo
Từ năm học 2015-2016 đến năm học 2017-2018
Từ năm học 2018-2019 đến năm học 2019-2020
Năm học 2020-2021
1. Khoa học xã hội, kinh tế, luật; nông, lâm, thủy sản
1.750
1.850
2.050
2. Khoa học tự nhiên; kỹ thuật, công nghệ; thể dục thể thao, nghệ thuật; khách sạn, du lịch
2.050
2.200
2.400
3. Y dược
4.400
4.600
5.050
2. Mức trần học phí đối với các chương trình đào tạo đại trà trình độ đại học tại các cơ sở giáo dục công lập chưa tự bảo đảm kinh phí chi thường xuyên và chi đầu tư áp dụng theo các khối ngành, chuyên ngành đào tạo từ năm học 2015 - 2016 đến năm học 2020 - 2021 như sau:
Khối ngành, chuyên ngành đào tạo
Năm học 2015-2016
Năm học 2016-2017
Năm học 2017-2018
Năm học 2018-2019
Năm học 2019-2020
Năm học 2020-2021
1. Khoa học xã hội, kinh tế, luật; nông, lâm, thủy sản
610
670
740
810
890
980
2. Khoa học tự nhiên; kỹ thuật, công nghệ; thể dục thể thao, nghệ thuật; khách sạn, du lịch
720
790
870
960
1.060
1.170
3. Y dược
880
970
1.070
1.180
1.300
1.430
3. Mức trần học phí đối với đào tạo thạc sĩ, tiến sĩ từ năm học 2015 - 2016 đến năm học 2020 - 2021 được xác định bằng mức trần học phí quy định tại Khoản 1, Khoản 2 Điều này nhân (x) hệ số sau đây:
Trình độ đào tạo
Hệ số so với đại học
1. Đào tạo thạc sĩ
1,5
2. Đào tạo tiến sĩ
2,5
4. Mức trần học phí đối với đào tạo cao đẳng, trung cấp tại các cơ sở giáo dục công lập:
a) Mức trần học phí đối với các chương trình đào tạo đại trà trình độ cao đẳng, trung cấp tại các cơ sở giáo dục công lập chưa tự bảo đảm kinh phí chi thường xuyên và chi đầu tư như sau:
Đơn vị: 1.000 đồng/tháng/sinh viên
NHÓM NGÀNH, NGHỀ
Năm học 2015-2016
Năm học 2016-2017
Năm học 2017-2018
Năm học 2018-2019
Năm học 2019-2020
Năm học 2020-2021
TC
TC
TC
TC
TC
TC
1. Khoa học xã hội, kinh tế, luật; nông, lâm, thủy sản
430
490
470
540
520
590
570
650
620
710
690
780
2. Khoa học tự nhiên; kỹ thuật, công nghệ; thể dục thể thao, nghệ thuật; khách sạn, du lịch
500
580
550
630
610
700
670
770
740
850
820
940
3. Y dược
620
700
680
780
750
860
830
940
910
1.040
1.000
1.140
b) Mức trần học phí đối với các chương trình đào tạo đại trà trình độ cao đẳng, trung cấp tại các cơ sở giáo dục công lập tự bảo đảm kinh phí chi thường xuyên và chi đầu tư như sau:
Đơn vị: 1.000 đồng/tháng/sinh viên
NHÓM NGÀNH, NGHỀ
Từ năm học 2015-2016 đến năm học 2017-2018
Từ năm học 2018-2019 đến năm học 2019-2020
Năm học 2020-2021
TC
TC
TC
1. Khoa học xã hội, kinh tế, luật; nông, lâm, thủy sản
1.225
1.400
1.295
1.480
1.435
1.640
2. Khoa học tự nhiên; kỹ thuật, công nghệ; thể dục thể thao, nghệ thuật; khách sạn, du lịch
1.435
1.640
1.540
1.760
1.680
1.920
3. Y dược
3.080
3.520
3.220
3.680
3.535
4.040
5. Học phí đối với các chương trình đào tạo trình độ sơ cấp, đào tạo thường xuyên và đào tạo kỹ năng được các cơ sở giáo dục chủ động tính toán và quy định mức thu theo sự đồng thuận giữa người học và cơ sở giáo dục, bảo đảm tính công khai, minh bạch.
6. Quy định thu học phí đối với các cơ sở giáo dục đại học và giáo dục nghề nghiệp công lập: Căn cứ vào quy định chế độ học phí nêu trên tương ứng với từng năm học, đặc điểm tính chất đơn vị, yêu cầu phát triển ngành nghề đào tạo, hình thức đào tạo và điều kiện thực tiễn, Giám đốc các Đại học Quốc gia, Đại học vùng, Hiệu trưởng và Thủ trưởng các cơ sở giáo dục đại học, cơ sở giáo dục nghề nghiệp thuộc cấp Trung ương quản lý chủ động quy định chế độ thu học phí cụ thể đối với các đơn vị, chương trình đào tạo thuộc thẩm quyền quản lý và thực hiện chế độ công khai, minh bạch cho toàn khóa học. Ủy ban nhân dân cấp tỉnh có trách nhiệm trình Hội đồng nhân dân cùng cấp quyết định về mức học phí cụ thể đối với các cơ sở giáo dục đại học và giáo dục nghề nghiệp thuộc thẩm quyền quản lý trực tiếp của địa phương.
7. Đối với các cơ sở giáo dục đại học và giáo dục nghề nghiệp do các tổ chức kinh tế, doanh nghiệp nhà nước quản lý trực tiếp, việc quy định thu học phí do tổ chức kinh tế, doanh nghiệp chủ động xây dựng theo các nhóm ngành, chuyên ngành phù hợp trên cơ sở bù đắp chi phí đào tạo và báo cáo về cơ quan quản lý nhà nước về giáo dục đại học, giáo dục nghề nghiệp ở trung ương thông qua trước khi thực hiện. Riêng đối với các ngành, chuyên ngành đào tạo được ngân sách nhà nước hỗ trợ thì mức học phí phải áp dụng theo quy định như khung học phí đối với các chương trình đào tạo đại trà của các cơ sở giáo dục nghề nghiệp và cơ sở giáo dục đại học công lập chưa tự bảo đảm chi thường xuyên và chi đầu tư nêu tại Điều 5 Nghị định này. Học phí trong các cơ sở giáo dục đại học, giáo dục nghề nghiệp do các tổ chức kinh tế, doanh nghiệp nhà nước quản lý trực tiếp phải được các cơ sở giáo dục công bố công khai cho từng năm học và dự kiến cả khóa học trước khi tuyển sinh. Ngân sách Nhà nước thực hiện cấp bù học phí cho người học thuộc diện được miễn, giảm học phí đang học tại các cơ sở giáo dục đại học và cơ sở giáo dục nghề nghiệp do các tổ chức kinh tế, doanh nghiệp nhà nước trực tiếp quản lý tính theo mức trần học phí tương ứng với các chương trình đào tạo đại trà của cơ sở giáo dục đại học công lập chưa tự bảo đảm chi thường xuyên và chi đầu tư quy định tại Nghị định này.
8. Học phí đào tạo đại học và giáo dục nghề nghiệp thực hiện theo phương thức giáo dục thường xuyên áp dụng mức không vượt quá 150% mức thu học phí so với hệ đào tạo chính quy tương ứng cùng trình độ đào tạo, nhóm ngành, chuyên ngành và nghề đào tạo theo chương trình đào tạo đại trà tại cơ sở giáo dục đại học và giáo dục nghề nghiệp chưa thực hiện tự chủ chi thường xuyên và chi đầu tư. Học phí đối với các chương trình đào tạo, bồi dưỡng ngắn hạn khác được áp dụng thu theo sự thỏa thuận chi phí giữa cơ sở giáo dục và người học. Không áp dụng chính sách miễn, giảm học phí đối với người học theo phương thức giáo dục thường xuyên và đào tạo, bồi dưỡng ngắn hạn tại các cơ sở giáo dục thường xuyên.
9. Học phí đào tạo tính theo tín chỉ, mô-đun: Mức thu học phí của một tín chỉ, mô-đun được xác định căn cứ vào tổng thu học phí của toàn khóa học theo nhóm ngành, nghề đào tạo và tổng số tín chỉ, mô-đun toàn khóa theo công thức dưới đây:
Học phí tín chỉ, mô-đun
=
Tổng học phí toàn khóa
Tổng số tín chỉ, mô-đun toàn khóa
Tổng học phí toàn khóa = mức thu học phí 1 học sinh, sinh viên/1 tháng x 10 tháng x số năm học.
10. Học phí đối với chương trình đào tạo chất lượng cao:
a) Học phí của chương trình đào tạo chất lượng cao (kể cả chương trình chuyển giao từ nước ngoài đối với giáo dục nghề nghiệp).
Các cơ sở giáo dục đại học, giáo dục nghề nghiệp công lập thực hiện chương trình chất lượng cao chủ động xây dựng mức học phí phù hợp cùng với hỗ trợ từ ngân sách nhà nước để bảo đảm đủ trang trải chi phí đào tạo, trình cơ quan quản lý nhà nước về giáo dục đại học, giáo dục nghề nghiệp ở Trung ương thông qua trước khi thực hiện và cơ sở giáo dục thực hiện việc công bố công khai trước khi tuyển sinh.

b) Học phí đối với người nước ngoài học ở các cơ sở giáo dục Việt Nam do các cơ sở giáo dục tự quyết định.

Sunday, January 10, 2016

Rửa tay đúng cách: biện pháp phòng chống tích cực các bệnh ký sinh trùng và nhiễm trùng

Rửa tay và rửa tay với xà phòng từ lâu được xem là một trong những biện pháp phòng bệnh tay chân miệng, bệnh về đường tiêu hóa, bệnh viêm gan A, E,…bệnh về giun sán rất hiệu quả và khâu rửa tay cũng vô cùng quan trọng không kém, thế như dù các vụ dịch hay đợt bùng phát bệnh tiêu chảy, bệnh tay chân miệng thường diễn ra tại nhiều tỉnh thành trong cả nước, nhưng thói quen rửa tay hình như chưa thực hiện một cách toàn diện, tích cực trong toàn dân, đặc biệt là trẻ em, người lớn và người đang nuôi hoặc chăm sóc trẻ ốm….Để giúp cho cộng đồng có thói quen rửa tay và phải rửa đúng cách, chúng tôi xin chia sẻ một số thông tin liên quan đến phòng bệnh nhiễm trùng thông qua rửa tay bằng xà phòng!

Từ những con só thực tế: chỉ có 12% dân số rửa tay với xà phòng
Rửa tay với xà phòng diệt khuẩn được hiểu như liều “vắc-xin” hiệu quả, tiết kiệm phòng ngừa hữu hiệu các bệnh tay chân miệng, bệnh đường tiêu hóa, … mà lúc cũng có thể thực hiện để bảo vệ sức khỏe.Thế nhưng, khảo sát của Quỹ Nhi Đồng Liên Hiệp Quốc cho thấy: có từ 84-88% dân số không rửa tay với xà phòng sau khi đi vệ sinh, trước khi ăn uống. Và với dịch tay chân miệng, dù Bộ Y tế đã 2 lần khuyến cáo bằng văn bản với người dân: cần rửa tay với xà phòng dưới vòi nước chảy. Song thực tế là...
Người lớn và thói quen… lười rửa tay
Bác sĩ Trương Hữu Khanh - Trưởng khoa Nhiễm Bệnh viện Nhi đồng 1, Tp. Hồ Chí Minh trong một buổi giao lưu trực tuyến về bệnh tay chân miệng nhận định: “Về lý thuyết, phòng bệnh tay chân miệng thì rất là đơn giản nhưng thực tế thì không phải vậy. Vì từ nhận thức đúng cho đến hành động đúng thì rất xa nên bệnh vẫn xuất hiện, đến hẹn lại lên. Đa số ai cũng biết phòng bệnh tay chân miệng (bệnh lây từ đường tiêu hoá) là rửa tay đúng, vệ sinh ăn uống, sát khuẩn, diệt khuẩn đồ chơi nơi sinh hoạt của trẻ nhưng khi thực hiện thì... quên, nhất là nhà chưa có trẻ mắc bệnh.”
Tại các trường mầm non, mẫu giáo, các con đã được làm quen với chương trình vệ sinh học đường, được các cô tập cho thói quen rửa tay thật sạch trước khi ăn và sau khi đi vệ sinh. Thế nhưng về nhà, không ít bé phải nhắc bố mẹ “sao bố mẹ lại chưa rửa tay vậy?” Và nhiều bà mẹ cứ vô tư trả lời: “Tôi rửa tay bằng nước có sao đâu” Hoặc “Tôi đã rửa tay rồi, tại sao phải thực hiện lần nữa”. Khi được hỏi, vì sao lại bỏ qua việc rửa tay với xà phòng diệt khuẩn, nhiều bà mẹ cho rằng: chỉ cần rửa tay với nước, tay nhìn thấy trắng - không mùi nghĩa là đã sạch; Hoặc không nghe/thấy ai nói nhiều đến tầm quan trọng của việc rửa tay với xà phòng diệt khuẩn; Hoặc biết nhưng hay quên.
Xà phòng diệt khuẩn - “vắc xin” bị lãng quên
Trong khi đó, dịch tay chân miệng đang lan rộng khó kiểm soát. Số ca bệnh vẫn không ngừng gia tăng và tiến triển vô cùng phức tạp. Tại TP.HCM, mỗi tuần lại có thêm 400 ca bệnh mới. Cục y tế dự phòng (Bộ Y tế) nhận định: Sở dĩ bệnh lây lan nhanh, mạnh một phần xuất phát từ thói quen và ý thức phòng bệnh của cộng đồng còn rất thấp.
Thống kê của tỉnh Quảng Ngãi, 70% trẻ lây bệnh tay chân miệng tại nhà, 30% lây bệnh tại trường. Nhìn vào tỉ lệ này có thể đặt ra câu hỏi: Liệu có sự tương quan nào giữa việc lây bệnh và thói quen vệ sinh khi mà tại các trường mẫu giáo, mầm non luôn luôn phải thực hiện quy định vệ sinh phòng bệnh. Các cô cũng hướng dẫn các con rèn luyện thói quen tốt như rửa tay sau khi đi vệ sinh, trước khi ăn…Thế nhưng về nhà, ai là người nhắc trẻ thực hiện hành vi phòng bệnh đúng đắn này?
Một báo cáo khoa học năm 2010 tại Bệnh viện Nhiệt đới cho thấy: có tới 64% bà mẹ không rửa tay trước khi cho trẻ ăn. Các bà mẹ cũng không chú trọng đến việc dạy con trẻ ý thức giữ gìn vệ sinh cho bản thân ngay từ nhỏ, kể cả thói quen rất đơn giản: rửa tay bằng xà phòng diệt khuẩn sau khi chơi, sau khi vệ sinh và trước khi ăn. Trong khi đó, theo tổ chức Y tế Thế giới (WHO), chỉ cần một động tác rửa tay sạch là đã giảm tới 35-47% nguy cơ nhiễm các bệnh tay chân miệng, tiêu chảy, thương hàn… Rửa tay với xà phòng diệt khuẩn được hiểu như liều vắc-xin hiệu quả, tiết kiệm mà lúc cũng có thể thực hiện để bảo vệ sức khỏe.
Trong hoạt động truyền thông nhằm thay đổi thói quen vệ sinh của người Việt, nhãn hàng Lifebuoy - Công ty TNHH quốc tế Unilever Việt Nam luôn là một nhân tố tích cực. Không chỉ truyền đi các thông điệp vệ sinh đúng cách, nhãn hàng Lifebuoy còn giúp người dùng ghi nhớ các thời điểm rửa tay qua các chương trình truyền hình, các nhãn dán trên sticker trong hộp xà phòng…
Bà Lê Thùy Lan - đại diện nhãn hàng cho biết: “Các hoạt động này như một cam kết của nhãn hàng với sứ mệnh Vì một Việt Nam khỏe mạnh. Chúng tôi mong các vị phụ huynh và cộng đồng từ nhận thức đó hãy hành động: giữ vệ sinh môi trường, gia đình, tập thói quen vệ sinh cơ thể, giữ bàn tay luôn sạch khuẩn. Có như vậy, chúng ta mới thật sự giúp con em mình ngăn ngừa dịch bệnh ”.
Rửa sạch tay bảo vệ chống lại nhiều bệnh nhiễm trùng
  • Thường xuyên rửa sạch tay của bạn;
  • Rửa sạch tay bằng xà phòng và nước, sau đó lau khô toàn bộ;
  • Sử dụng nước rửa có cồn nếu như chưa thể rửa ngay bằng xà phòng được.
Các nhà Khoa học đã khuyến cáo: “Rửa tay bằng xà phòng trước bữa ăn và sau khi đi vệ sinh giúp cứu nhiều mạng sống hơn bất kỳ mọi loại thuốc kháng sinh. Nó có thể làm giảm một nửa số ca tiêu chảy trên thế giới, giảm ½ các ca tử vong do viêm phổi và ¼ các ca do bệnh liên quan đến hô hấp”. Tiêu chảy đứng thứ 2 trong số các nguyên nhân gây tử vong, mỗi năm giết hại hơn 1,5 triêu trẻ em. Vị trí quán quân thuộc về bệnh biêm phổi, mỗi năm cướp đi mạng sống của khỏang 2 triệu trẻ dưới 5 tuổi. Rửa tay là một cách hữu hiệu phòng chống các căn bệnh này”.
 
Bởi thế, từ năm 2008 đến nay, ngày 15/10 được chọn là “Ngày thế giới rửa tay với xà phòng”, với sự kiện hàng triệu người của hơn 20 quốc gia trên thế giới cùng tham gia rửa tay với xà phòng và truyền đi thông điệp về thói quen cá nhân, nâng cao chất lượng cuộc sống cho cộng đồng thế giới. Ngày hội này giúp mọi người nhận thức được tầm quan trọng của việc rửa tay thường xuyên với xà phòng để phòng chống các bệnh lây truyền theo đường tiêu hóa như tả, lỵ, dịch cúm A (H5N1), cúm A (H1N1), đặc biệt là bệnh tay chân miệng- một trong những bệnh nguy hiểm đang diễn ra hết sức phức tạp trong thời gian gần đây.
 Vì sao chúng ta nên rửa tay?
Thường xuyên rửa tay là một trong những cách tốt nhất để tránh bị bệnh và lây lan bệnh tật cho cơ thể. Bởi vì trong quá trình hoạt động cả ngày, bạn sẽ thường xuyên va chạm vào mọi người, các bề mặt và điều này khiến bạn tích lũy nhiều vi khuẩn trên tay. Sau đó, bạn có thể lây nhiễm bệnh tật cho chính bản thân bằng các các hành động vô tình như đưa vi trùng này chạm vào mắt, mũi hay miệng. Mặc dù, bạn không thể giữ tay vô trùng nhưng việc rửa tay thường xuyên có thể giúp bạn hạn chế chuyển giao và lây lan các vi khuẩn, vi rút sang người khác và ngược lại.
Thời điểm nào cần phải rửa tay?
Luôn luôn rửa tay trước khi:
  • Chế biến hoặc chuẩn bị thực phẩm;
  • Khi ăn uống;
  • Điều trị vết thương hoặc chích thuốc;
  • Chạm vào người bệnh, người bị thương, vết thương;
  • Chèn hoặc loại bỏ kính áp tròng;
Luôn luôn rửa tay sau khi:
  • Chuẩn bị thức ăn, thịt gia cầm đặc biệt là nguyên liệu thô ;
  • Sử dụng nhà vệ sinh;
  • Chạm vào một con vật hay động vật đồ chơi, dây xích, chất thải;
  • Thổi mũi, ho hoặc hắt hơi vào tay của bạn;
  • Điều trị vết thương;
  • Chạm vào người bệnh hay các vết thương;
  • Khi xử lý rác thải hoặc một cái gì đó bị ô nhiễm, chẳng hạn như một miếng vải sạch hoặc giày bẩn;
  • Rửa tay của bạn bất cứ lúc nào bạn thấy bẩn.
Làm thế nào để rửa tay đúng cách?
  • Nói chung tốt nhất bạn nên rửa tay bằng xà phòng và nước bằng cách thực hiện theo các bước đơn giản dưới đây:
  • Làm ướt tay bằng nước máy;
  • Áp dụng thoa xà bông, nước rửa tay;
  • Bắt đầu cọ 2 tay của bạn;
  • Chà hai tay trong ít nhất 20 giây. Hãy nhớ để chà tất cả bề mặt, bao gồm lưng bàn tay, cổ tay, giữa các ngón tay và phần da bên dưới móng tay của bạn.;
  • Rửa sạch lại tay với nước kỹ càng;
  • Lau khô tay bằng khăn sạch hoặc khăn dùng một lần hoặc sử dụng máy sấy không khí.
Rửa tay không mất nhiều thời gian của chúng mình đâu nhưng nó lại mang đến cho bọn mình nhiều lợi ích để ngăn ngừa bệnh tật. Có thể nói, thói quen đơn giản này đóng một vai trò quan trọng trong việc bảo vệ sức khỏe của chính bạn và gia đình chúng mình nữa đấy!
Làm thế nào rửa tay một cách thích hợp?
Rửa tay sạch và hợp lý như là trong thời gian đủ để hát hai lần bài hát "Happy Birthday",
làm theo hình ảnh dưới đây. Cách rửa tay dưới đây không những giúp cho chúng ta phòng chống bệnh tay chân miệng đang hoàn hoành tại nước ta, mà còn bảo vệ tránh khỏ nhiều bệnh nhiễm trùng khác nữa. Mặc dù đang có chiều hướng chững lại nhưng theo dự báo của Cục Y tế Dự phòng (Bộ Y tế), các tháng cuối năm 2011 bệnh tay chân miệng có thể sẽ diễn biến phức tạp, tiềm ẩn nhiều nguy cơ bùng phát thành dịch.
Những thông tin dưới đây có thể giúp bạn đọc chủ động phòng chống bệnh hiệu quả mà lại rất đơn giản. Theo BS Trương Hữu Khanh, Trưởng khoa Nhiễm, BV Nhi Đồng 1, TP HCM, tay chân miệng là bệnh do siêu vi trùng đường ruột gây ra. Sở dĩ gọi là tay chân miệng vì bệnh có biểu hiện chính là các mụn nước nổi ở vùng tay, chân, miệng. Tác nhân gây bệnh tay chân miệng có khả năng lây lan rất nhanh qua  đường tiếp xúc.
Khi trẻ lành tiếp xúc trực tiếp với trẻ bệnh sẽ bị nhiễm bệnh do nuốt phải nước bọt của trẻ bệnh văng ra khi nói chuyện, ho, hắt hơi. Hoặc trẻ lành cầm nắm đồ chơi, sờ chạm vào sàn nhà bị dính nước bọt, chất tiết mũi họng của trẻ bệnh. Bệnh còn lây cho trẻ qua bàn tay của người chăm sóc trẻ.
Khi xâm nhập vào cơ thể, virus gây bệnh sẽ qua niêm mạc miệng hay ruột vào hệ thống hạch bạch huyết, từ đó sẽ phát triển rất nhanh, gây ra các tổn thương ở da, niêm mạc. Sau thời gian ủ bệnh từ 3 - 6 ngày, trẻ mắc bệnh tay chân miệng sẽ có các biểu hiện: Sốt (có thể sốt nhẹ thoáng qua, cũng có thể sốt cao 39- 400C), đau họng, chảy nước bọt liên tục, biếng ăn hoặc bỏ ăn, khó ngủ, quấy khóc, run chi, giật mình nhiều một cách bất thường và loét miệng với các bóng nước có đường kính 2-3mm, vỡ rất nhanh tạo thành các vết loét khiến trẻ bị tăng tiết nước bọt, thấy đau khi ăn. Ngoài ra còn xuất hiện các bóng nước từ 2-10mm, màu xám, hình bầu dục ở lòng bàn tay và lòng bàn chân. Ngoài các dấu hiệu điển hình trên, bệnh có thể biểu hiện không điển hình như: Bóng nước rất ít xen kẽ với những hồng ban, một số trường hợp chỉ biểu hiện hồng ban, không có biểu hiện bóng nước hay chỉ có biểu hiện loét miệng đơn thuần.
Những biến chứng thường gặp của tay chân miệng là viêm màng não, viêm màng liệt mềm cấp, viêm cơ tim, phù phổi cấp. Các biến chứng có thể phối hợp với nhau như: Viêm não màng não, phù phổi và viêm cơ tim trên cùng một bệnh nhân. Các biến chứng này thường gây tử vong cao và diễn tiến rất nhanh có thể trong 24 giờ.
Theo khuyến cáo của Cục Y tế  Dự phòng, cách phòng chống tay chân miệng hiệu quả là rửa tay cho trẻ nhiều lần trong ngày bằng xà phòng và nước sạch. Không để trẻ mút tay, đưa đồ chơi lên miệng. Cho trẻ ăn chín, uống chín, không ăn chung thìa bát. Người chăm sóc trẻ cũng phải rửa tay nhiều lần trong ngày, nhất là trước khi chế biến thức ăn, trước khi cho trẻ ăn và sau khi vệ sinh cho trẻ. Thường xuyên vệ sinh đồ chơi, sàn nhà bằng xà phòng hoặc các chất sát khuẩn thông thường hoặc chloraminB.
Về quy trình rửa tay bằng xà phòng, nên thực hiện theo những bước sau:
  • Bước 1: Làm ướt bàn tay, lấy 3 - 5ml dung dịch rửa tay hoặc chà bánh xà phòng lên lòng và mu hai bàn tay. Xoa hai lòng bàn tay vào nhau cho xà phòng dàn đều.
  • Bước 2: Đặt lòng và các ngón của bàn tay này lên mu bàn tay kia và chà sạch mu bàn tay và kẽ các ngón tay (từng bên).
  • Bước 3: Đặt lòng hai bàn tay vào nhau, chà sạch lòng bàn tay và kẽ ngón tay.
  • Bước 4: Móc hai bàn tay vào nhau và chà sạch mặt mu các ngón tay.
  • Bước 5: Dùng lòng bàn tay này xoay và chà sạch ngón tay cái bàn tay kia và ngược lại.
  • Bước 6: Chụm đầu các ngón tay của bàn tay này và chà sạch đầu các ngón tay vào lòng bàn tay kia và ngược lại. Rửa sạch tay dưới vòi nước, sau đó dùng khăn sạch thấm khô tay.
Thời gian vệ sinh tay tối thiểu cho cả quy trình là 30 giây.
Xử lý khi ngộ độc Chloramin B
Theo BSCKII. Nguyễn Thị Thanh Hà, Trưởng Khoa Chống nhiễm khuẩn, BV Nhi đồng 1, Chloramin khi dùng với mục đích khử khuẩn nguồn nước uống, hồ bơi thường nồng độ thấp, không gây độc và có mùi đặc trưng của clo mà chúng ta thường thấy. Tuy nhiên, khi dùng trong khử khuẩn nồng độ cao hơn mới có khả năng gây kích ứng với một số cơ quan như mắt, da, tiêu hóa, hô hấp và đặc biệt trong trường hợp uống nhầm với nồng độ cao có thể gây ngộ độc. Có thể nhận biết qua các dấu hiệu: Da nổi mẩn đỏ, nôn, buồn nôn, đau bụng, tiêu chảy, chảy nước mắt, ho, khó thở, khò khè...
Khi bị ngộ độc, không nên cố gắng gây nôn mà cần cho nạn nhân uống ngay với một ít nước ấm và dùng vài thìa than hoạt hoặc natribicarbonate để uống trung hòa. Nếu bị ChloraminB bắn vào mắt, nên rửa sạch ngay bằng nước sạch nhiều lần và chuyển ngay nạn nhân đến cơ sở y tế gần nhất. Còn nếu bị bắn hóa chất vào da, quần áo, cần cởi bỏ ngay quần áo bị bắn và rửa da vùng đó bằng nước ấm và xà phòng.

Bình luận

Blog này có thật sự cần thiết đối với bạn không?

Thống kê truy cập